Sáng nay, 14-6, môn đồ đệ tử trang nghiêm tổ chức Lễ tưởng niệm 50 năm ngày Ni trưởng Thích nữ Liễu Tướng, khai sơn chùa Pháp Võ (H.Nhà Bè, TP.HCM) viên tịch.
Sáng 12-6 (mùng 7-5-Giáp Thìn), tông môn pháp phái và môn đồ đệ tử chùa Linh Sơn (P.Đô Vinh, TP.Phan Rang - Tháp Chàm, Ninh Thuận) đã trang nghiêm tổ chức Lễ tưởng niệm Đại tường cố Trưởng lão Hòa thượng Thích Đồng Tâm, Thành viên Hội đồng Chứng minh GHPGVN.
Hai ngàn năm trước, từ Ấn Độ, Phật giáo theo bước chân của các Tăng sĩ, thương nhân du nhập nước ta. Trên vùng đất mới, Phật giáo đã hiện diện không hề áp đặt trong hình tướng của một giáo lý “nguyên chất” mà nhẹ nhàng và khiêm tốn dung hòa với tín ngưỡng bản địa.
Đó là cảm xúc, niềm hạnh phúc của số đông Phật tử khi hòa chung không khí đón Phật đản Phật lịch 2568. Hạnh phúc không chỉ đến trong những công việc như thiết trí lễ đài Phật đản, tham gia lễ rước Phật và Tắm Phật, mà còn đến từ những hành động lan tỏa yêu thương, chăm sóc vườn tâm của người Phật tử.
Đức Phật Dược Sư cũng là con người, Ngài cũng sống trong thế giới Ta-bà cực khổ như mình, nên Ngài phát nguyện tu Bồ-tát đạo để thành Phật mà cứu độ chúng sanh.
Xây dựng niềm tin là vấn đề căn bản của người đệ tử Phật. Người Phật tử khi đã xác quyết với Tứ bất hoại tín, ấy là tin Phật, tin Pháp, tin Tăng, tin vào Thánh giới thì dù thế sự có thế nào tâm vẫn luôn kiên định, không lay chuyển.
Hầu hết các bộ Luật đều giống nhau về duyên khởi an cư, đó là xuất phát từ việc than phiền của các cư sĩ tại gia đối với nhóm sáu Tỷ-kheo1.
Đôi khi, mọi người có thể bày tỏ cảm xúc thật của họ, nhưng cũng có những trường hợp lời nói và suy nghĩ của họ là sai trái và không phù hợp. Ai cũng đã từng trải qua những cung bậc cảm xúc khác nhau, nhưng chúng ta chỉ có thể hiểu người khác thông qua lời nói của họ.
Trong cuộc đời, không ai là không phải trải qua sinh lão bệnh tử, không ai là không có niềm vui và nỗi khổ. Nhưng khổ vui cũng do tâm sinh mà cũng do tâm diệt.
Duy thức là một trong số những trường phái quan trọng nhất của Phật giáo, cũng như có dấu ấn đặc biệt quan trọng trong lịch sử phát triển của Phật giáo Đại thừa.
Thọ giới và nỗ lực giữ gìn tịnh giới, đối với người xuất gia chính là giữ gìn mạng sống của mình. Giới pháp không phải là phẩm bậc theo quan niệm xã hội thông thường mà là sự sống, tịnh giới là chất liệu làm nên nhân cách của người tu.
Tám Thánh đạo là con đường đạo tám ngành: Chánh kiến, chánh tư duy, chánh ngữ, chánh nghiệp, chánh mạng, chánh tinh tấn, chánh niệm, chánh định. Bốn quả Sa-môn là Sơ quả Tu-đà-hoàn, Nhị quả Tư-đà-hàm, Tam quả A-na-hàm, Tứ quả A-la-hán.